Trên một mặt trăng hồng (On a pink moon)

On a pink moon Tác giả: Ada Limón (Mỹ) I take out my anger And lay its shadow On the stone I rolled Over what broke me. I plant three seeds As a spell. One For what will grow Like air around us, One for what will Nourish and feed, One for what will Cling and remind me– We are the weeds. Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng: Tôi lấy cơn giận của mình ra...

April 8, 2023

Không đề cho Tháng Tư

Tháng Tư về rồi, em hoa giấy vừa reo gió những lời đau bầm tim phải chăng là vô ý Nhớ không! Ta có hẹn bên góc phố chiều nay cả hai cùng im lặng nhìn gió trời thoảng bay Em vuốt ve sợi tóc mà lòng em rối bời những ngày buồn như thế hãy để mình thảnh thơi Đời mong em thành đạt ta cầu em mỉm cười...

April 1, 2023

Những nấm mồ của chúng ta

Tôi đi qua những nấm mồ vừa chôn không có xác thân chỉ có nỗi buồn những tấm bia đề tên chung một chủ những đám tang không cần ai đến dự những lối mòn đã nổi rêu xanh… Sau một ngày dài ta trở về căn phòng cởi đôi giày da làm chân anh hầm, rộp em lau màu son, hong khô làn tóc ướt bỏ mặc đời trôi...

February 20, 2023

Người giữa người với nhau (II)

Bài tham dự cuộc thi sáng tác thơ “Áng Thơ Trên Những Cánh Diều” trong khuôn khổ liên hoan sách “Read&Rise Bookfest 2023” lần đầu tiên tại Việt Nam, do “UN Women Việt Nam” tổ chức. * * * Dù tóc dài hay ngắn dù da trắng hay đen dù béo, gầy, xấu, đẹp thì em vẫn là em Cùng biết cười, biết khóc cùng biết nghĩ, biết đau ai ơi đừng hằn học...

February 11, 2023

Vẫn là em thôi

Viết cho những “nạn nhân” của “văn hóa body-shaming”. * * * Không nhất dáng, chẳng nhì da có gầy có béo vẫn là em thôi Hơi đâu nghe chuyện của người ta đâu phải sống vì lời thị phi Đời chê, em khóc. Ích gì? em ơi kẻo tuổi xuân thì sắp qua Cuối cùng ta vẫn là ta người không thích? Vậy dĩ hòa… rồi thôi! Dẫu sao chỉ sống một đời...

January 18, 2023

Có vay có trả

Đứa con anh nay chừng mười ba tuổi hỏi cha đâu, mẹ nói: bận đi làm ngày hôm đó anh đi không về nữa sau chấn song chiều trời đổ màu lam Má anh khóc và giờ không khóc được ba anh buồn và chẳng nói năng chi ôi tuổi trẻ dại ngờ và nông nổi chỉ còn đêm và những tiếng thầm thì Giờ ngồi giữa bốn vách tường đơn độc...

January 8, 2023

Người lớn cô đơn

Trở lại là chính mình sau một ngày dài làm việc: không còn chức danh, không còn quyền lực. Cởi vỏ bọc người lớn bên ngoài, chúng ta lại là “những đứa trẻ” tội nghiệp. “Những đứa trẻ” như chúng ta đang buồn về điều gì? * * * Trở về căn phòng nhỏ chẳng có gì mới hơn ngày này qua tháng nọ tôi ở cùng cô đơn Từ đồng xanh, mái ngói...

December 30, 2022

Hạnh phúc muôn màu

Nghề nghiệp/lựa chọn nào cũng đều đáng trân trọng như nhau. * * * Có những niềm vui không giống nhau vừa hay… hạnh phúc cũng muôn màu anh nghe tiếng khóc trong câu hát em thấy nụ cười trong đớn đau Có kẻ nằm chăn ấm nệm êm tay cầm bạc tỷ vẫn mong thêm có kẻ an lòng năm ba triệu pha tách trà thơm đọc sách hiền...

December 25, 2022

Người giữa người với nhau

Viết trên chuyến đi từ Bến Tre ~ Cần Thơ. * * * Bon chen trên chuyến xe đời tỵ hiềm chi… người giữa người với nhau Được thời một bước lên cao thất thời ngàn dặm đồng thau hóa bùn Đã từng uống nước sông chung đã từng thề hẹn, cuối cùng… người quên Chẳng mơ về cõi thần tiên chỉ mong vơi chút muộn phiền… thế thôi! Mai sau dù khóc hay cười...

December 18, 2022