Những ngày rối bời như vậy
tôi hay ngồi đó một mình
người với người thường qua lại
tôi còn tôi với chênh vênh

Tưởng rằng chẳng còn gượng nổi
sau bao giông bão, sóng ngầm
tưởng rằng không lời trăn trối
sau nghìn gió bụi vây quanh

Rồi bỗng một ngày rất lạ
người đến tôi… thật tình cờ
ngỡ chừng cả đời hối hả
chỉ vừa tròn một giấc mơ

Tôi vẫn đi về phố nhỏ
có người nên phố thật gần
và thật, những ngày sau nữa
tôi không còn với chênh vênh…

Cần Thơ, 2024.05.12