Yellow rain
Tác giả: Mai Der Vang (Mỹ)
First, the sting
in your nose.
Then in your eyes,
a furnace flared
To hollow
your face.
Flies above
your empty sockets.
Maggots made
your split skin.
Another cow dies
from breathing
as you swallowed
from the same air.
How many days before
it wintered you gray
in this wilderness turned
makeshift-graveyard.
How many hours
before the lesions,
before your vomit
hardens the earthen
floor. Somewhere
a house ages cold,
no longer warmed
by the hearth
you once tended.
No one lights
any spirit money.
No one chants the way.
* * *
Bài thơ đăng lần đầu trên tạp chí American poets năm 2016.
“Mưa vàng” là tên gọi dân dã của một chất độc được cho là được sử dụng trong các cuộc tấn công hoá học ở ba nước bán đảo Đông Dương từ giữa những năm 1970 đến giữa những năm 1980.
Bản dịch của Nguyễn Huy Hoàng:
Đầu tiên, cái rát
trong mũi bạn.
Rồi ở trong mắt,
một lò lửa bùng lên
để đục ruỗng
khuôn mặt.
Ruồi trên
hốc mắt trống.
Giòi ăn
thủng làn da.
Thêm một con bò chết
bởi hít vào
trong khi bạn nuốt
cùng một bầu không khí.
Bao nhiêu ngày trước khi
đến đông bạn xám ngoét
trong hoang dã biến thành
nghĩa trang này tạm bợ.
Bao nhiêu giờ
trước khi có tổn thương,
trước khi thứ bạn nôn
làm cứng lại nền
đất. Ở một nơi nào đó
một mái nhà già đi lạnh lẽo,
chẳng còn được sưởi ấm
nhờ căn bếp
bạn từng chăm chút.
Chẳng ai đốt
vàng mã.
Chẳng ai tụng đường đi.
DuyKa phỏng dịch:
Mũi rát, mắt đau
Ruồi bâu, giòi gặm
Nay thở cùng nhau
Mai về đất lạnh
Nghĩa trang tạm bợ
Cửa nhà vắng tanh
Giấy tiền thời thiếu
Kinh trì cũng không.
Cần Thơ, 2023.04.18